- Thật là một cô gái tuyệt đẹp!

- Ôi, những ngón tay mới nuột nà làm sao!

- Hãy nhìn đôi môi của cô ta, không có gì hoàn mỹ hơn!

Chúng vừa ríu rít chỉ trỏ bàn tán vừa đánh đu từ nhánh cây này sang nhánh cây khác, nghiêng nghiêng ngó ngó, trong khi cô gái thong thả bước từng bước nhẹ nhàng trên con đường rừng vắng vẻ. Thỉnh thoảng, cô cũng đưa mắt quan sát đàn khỉ, nhưng đương nhiên là cô không hiểu những gì chúng nói với nhau, về chính cô.

Qua đoạn đường rừng là tới thị trấn. Có mấy người đàn ông đang ngồi ở một quán café nơi ngã ba mà cô đang tới gần. Họ nhìn cô, và thì thầm to nhỏ.

- Đó là con gái nhà ông Toán. Con bé thật xấu kinh khủng!

- Nó đã 24 tuổi và chẳng có đứa con trai nào để ý đến.

- Khuôn mặt nó dị hợm quá! Không thể tin được trên đời lại có một phụ nữ xấu xí như vậy!

Cô thoáng nhìn bọn họ và nghĩ rằng họ đang nói về mình. Nhưng cô không nghe rõ những gì họ nói với nhau.