Sáng Chủ Nhật cuối năm, trời mưa lạnh. Đêm qua mưa to gió lớn. Còn tối hôm nay sẽ có trận chung kết World Cup 2022, giữa Pháp và Argentina. Một trận chung kết lịch sử. Bóng đá Pháp 10 năm dưới thời Deschamp vẫn duy trì được đẳng cấp, một phần do khả năng lãnh đạo của ông, một phần nhờ các cầu thủ tài năng liên tục xuất hiện. Trong đó Olivier Giroud là một trường hợp đáng suy ngẫm.
Giroud sinh năm 1986, cùng lứa với Benzema, Nasri, Gourcuff nhưng không nổi bật lắm. Lối đá của anh đơn giản, không thiên về phô diễn kỹ thuật, cũng không mạnh về tốc độ và càn lướt. Thỉnh thoảng anh mới có 1 pha xuất thần. Hầu hết thời gian trên sân anh làm nhiệm vụ thu hút hậu vệ đối phương hoặc làm tường cho đồng đội... Đó là 1 vai phụ, tưởng chừng có thể thay bằng bất kỳ ai. Trong FFO, chỉ số của anh hơi yếu nên mình ít dùng đá chính. Ngoại trừ chiều cao và khả năng đánh đầu tạm ổn, anh chỉ thuận chân trái, tốc độ chạy thấp, các kỹ năng đều ở mức chấp nhận được. Nhân vật trong game cũng khá giống ngoài đời thật, Giroud thường sút hỏng những pha tưởng chừng đã ăn chắc mười mươi!
Nhưng đến kỳ World Cup này, giật mình nhìn lại mới thấy, Giroud đã trở thành người ghi bàn nhiều nhất cho đội tuyển Pháp trong lịch sử! Phong cách chơi bóng điềm tĩnh, những cống hiến thầm nặng, những nỗ lực không mệt mỏi của anh đã được ghi nhận. Trong khi không ít tài năng sáng chói cùng thời với anh đã sớm đi vào quên lãng.
Vậy mới thấy, để thành công không nhất định phải có tài năng kiệt suất, điều quan trọng hơn là sự nỗ lực bền bỉ trong cả quá trình phấn đấu lâu dài và khó nhọc.
World Cup năm nay tổ chức tại Qatar, bắt đầu bằng một buổi khai mạc ấn tượng. Những trận đấu trong giải diễn ra kịch tính. Kỳ này không có Ý và Nga. Vòng bảng ghi nhận sự vùng lên của châu Á, mở đầu bằng chiến thắng của Ả Rập trước Argentina.
Ngày 2/12 có 2 trận đầy cảm xúc. Hàn Quốc hạ Bồ Đào Nha 2-1. Đó là một trận đấu quả cảm, "tận lực" mà vẫn chưa "tri thiên mệnh". Vì trận Urugoay - Ghana diễn ra cùng giờ vẫn chưa kết thúc. Bảng này căng đét! Ngoại trừ Bồ có 6 điểm, cơ hội đang chia đều cho cả 3 đội còn lại. 5 phút sau, trận kia kết thúc, Urugoay chỉ ghi được 2 bàn vào lưới Ghana, thua điểm Hàn Quốc. Thế là Bồ và Hàn giành vé đi tiếp.
Các cầu thủ Hàn Quốc đã làm hết mình, họ đã thành công, cả đất nước tưng bừng mở hội. Thoáng nghĩ, thắng một trận đấu xét cho cùng chỉ là đi thêm một bước trên hành trình phấn đấu. Sau bước tiến đó họ sẽ còn phải đối mặt với những thử thách lớn hơn, có thể sẽ nhanh chóng gục ngã. Nhưng nếu họ không nỗ lực trọn vẹn thời gian trên sân, thì ngay cả cơ hội bước tiếp cũng không có. Nhờ dốc lòng vượt qua khó khăn trên từng nấc thang, nền bóng đá của họ mới ngày càng phát triển. Cũng như đời người, nếu mỗi dự án, mỗi đầu việc ta đều cố gắng thực hiện với tất cả sức lực và trí tuệ, thì cho dù kết quả sau đó ra sao, ta cũng sẽ tiến bộ từng ngày. Ngược lại, nếu cứ trù trừ, do dự, làm không đến nơi đến chốn, thì chắc chắn không đạt kết quả tốt, mà chính bản thân năng lực cũng sẽ ngày một kém đi.
Hết vòng bảng, mấy ông lớn như Đức, Bỉ... đều ra về. Sau vòng 1/8 thì 3 đội châu Á gồm Úc, Nhật, Hàn đều bị loại. Ngược lại, bóng đá châu Phi trỗi dậy với Marốc lần đầu tiên bước vào tứ kết. Hôm qua, Marốc đã tranh 3-4 với Croatia, tuy thua nhưng cũng là hạng 4 thế giới, đánh một dấu son vào lịch sử.
30 phút nữa, Pháp và Argentina sẽ ra quân. 2 đại diện cho 2 nền bóng đá lớn nhất hành tinh, mỗi đội đã có 2 lần vô địch thế giới. Ở vòng bảng họ cùng để thua 1 trận, nhưng càng vào trong đá càng hay. Đây đúng là một trận chung kết trong mơ. Tuy rằng mình thích cả 2 đội nhưng thiên về Pháp nhiều hơn. Hy vọng những chú gà trống Gaulois một lần nữa cất cao tiếng gáy.
Mình không phải là người mê bóng đá, rất ít khi thức đêm theo dõi các giải đấu lớn. Vài năm mới có một lần chờ xem trực tiếp một trận đấu đặc biệt nào đó. Khi xem cũng chỉ thích ngồi một mình thưởng thức các đường bóng đẹp, cảm nhận tiết tấu, đánh giá thế trận, chiến thuật tổng thể, lối chơi và phong độ của từng cầu thủ.
Thật ngoài sức tưởng tượng! Một trận cầu lịch sử, diễn ra như kịch bản phim Hollywood.
Mở màn, Argentina trình diễn một lối đá đẹp mắt, thế trận hoàn toàn lấn lướt, đặc biệt là Di Maria bên cánh trái nhiều lần đi bóng lắt léo gây không ít khó khăn cho Koundé và Varane. Đến phút 36 thì Argentina đã dẫn 2 - 0, tưởng chừng cúp đã trong tay. Di Maria đem về 1 quả penalty và chính anh ghi bàn thắng thứ 2.
Vào hiệp 2, Pháp dần lấy lại thế trận. Phút thứ 78, họ kiếm được 1 quả penalty, Mbappe sút phạt thành công. 3 phút sau, lại là Mbappe ghi bàn thứ 2 san bằng tỉ số. Trận đấu kéo dài sang hiệp phụ.
Phút 108, Argentina lại vươn lên dẫn trước một lần nữa, nhưng Pháp vẫn kịp gỡ hòa vào phút 118. Tiếp đó cả 2 bên còn có thêm vài cơ hội ngon ăn, nhưng không thể giải quyết được trận đấu trong 120 phút. Trên khán đài, cổ động viên 2 bên thay nhau trải qua đủ loại cảm xúc nghẹt thở. Cuộc thư hùng phải định đoạt trên chấm 11m.
Pháp đá trước, Mbappe thành công, đây là quả penalty thứ 3 anh sút thành công trong trận này. Phía Argentina mở đầu bằng Messi, cũng dễ dàng thắng được Hugo Lloris.
Đây thực sự là trận cầu của 2 thiên tài bóng đá này. Tuy rằng hôm nay Mbappe tỏa sáng, còn Messi chơi khá mờ nhạt. Họ đại diện cho 2 thế hệ cầu thủ khác nhau, đều có thành tựu ngay từ khi còn rất trẻ. Giờ đây Messi đang đi vào chặng cuối sự nghiệp. Sau 4 năm nữa, anh đã 40, khó có thể đóng góp cho đội tuyển quốc gia. Mặc dù là một cầu thủ vĩ đại, có hàng tá danh hiệu lớn, anh lại chưa một lần vô địch World Cup. Trái lại, Mbappe đã cùng Pháp vô địch thế giới ngay lần đầu lên tuyển đá World Cup 2018, khi đó anh mới 18 tuổi. Đây là kỳ World Cup thứ 2 Mbappe tham dự. Ở tuổi 24, anh tiếp tục khẳng định tài năng đang vào độ chín.
Do vậy, xét về mặt tâm lý, nhiều người ủng hộ Argentina vô địch với mong muốn sự nghiệp của Messi kết thúc viên mãn, để tri ân những cống hiến của anh cho nghệ thuật bóng đá đỉnh cao.
Và họ đã có được điều đó. Conan và Tchouameni của Pháp lần lượt sút hỏng. Argentina giành chiến thắng 5-3 sau vòng luân lưu. Lionel Messi, ở tuổi 35, lần đầu tiên trong đời được nâng cao chiếc cúp vàng vô địch thế giới.

Thế là ai cũng nhận được phần của mình. Một mùa World Cup hoành tráng đã khép lại nhưng dư âm còn chưa dứt.